Sự khác biệt cơ bản giữa quản lý công và quản lý tư

       Một sự khác biệt cơ bản giữa quản lý công và quản lý tư là trách nhiệm trong quản lý công không thực sự rõ ràng. Nói cách khác, Nhà nước thường không trao toàn bộ thẩm quyền đối với chính sách cho một cá nhân hay tổ chức nào.

Sự khác biệt cơ bản giữa quản lý công và quản lý tư

      Do hậu quà của tình trạng thẩm quyền không rõ ràng, nhiều người đứng đầu các tổ chức công không thể phát triển các kế hoạch, đặc biệt là ngân sách, cho tổ chức của họ. Thay vào đó, nhiều kế hoạch phải được trinh lên cấp trên và những người này lại tổng hợp các kế hoạch đó trong tổng thể kế hoạch của các tổ chức khác cùng cấp, rồi lại trình lên trên… cho đến tận Quốc hội hay Hội đồng nhân dân. Khỏi cần phải nói, sự chậm trễ trong quá trinh ra quyết định làm cho các nhả quản lý khó phản ứng trước những cơ hội và vấn đề mới.

Động cơ khác nhau

      Một sự khác biệt căn bản nữa là điều mà bản thân bạn cũng có thể đã được trải nghiệm. Do các tổ chức công nhận được một mức hỗ trợ tài chính đáng kể từ các nguồn khác, ngoài khách hàng của họ, nên động cơ ở đãy là thỏa mãn những người cung cấp các nguồn lực. Trong thực tổ, một số cơ quan thậm chí còn nhìn nhận việc có thêm khách hàng không phải là cơ hội mà là gánh nặng, làm gia tăng mức độ căng thẳng về nguồn lực. Ngược lại, sự sống còn của một tổ chức tư nằm ờ khả năng có được và duy trì khách hàng. Đó là lý do vì sao những người phục vụ tại hãng KFC lại lịch sự hơn với bạn so với các nhân viên có trình độ cao hơn và được trả lương cao hơn tại Phòng quản lý xuất nhập cảnh.

Bối cảnh khác nhau

       Quản lý công có thể được mô tả như quản lý tổ chức tư nằm trong chậu cá cảnh. Báo chí và công chúng cảm thấy rằng họ có quyền được biết mọi thứ đang diễn ra trong tổ chức công và Luật tiếp cận thông tin đảm bảo rằng họ có thể tìm kiếm thông tin nếu họ muôn. Có thể dẫn lời một vị trước là nhà kinh doanh, sau trờ thành công chức: “Ngạc nhiên lớn nhất của tôi là cách mà tổ chức công bị chi phối bởi tình trạng rò ri thông tin. Các nhân viên sử dụng báo chí, các cơ quan và quan chức để thực hiện mục tiêu của mình thay vìgiải quyết các vấn đề một cách trung thực. Tôi biết rằng nếu tôi đưa ra một quyết định chống lại ai đó, thì lập tức sẽ có điện thoại gọi đến cho tôi từ đâu đó”.


 
;